[Những người giữ lửa] Người gieo hạt mầm cảm xúc trong từng giờ Văn

17/11/2025

    Giữa nhịp sống tươi trẻ của Archimedes School, cô Đỗ Hồng Hạnh - giáo viên Ngữ văn - Trường THCS Archimedes Academy, luôn để lại dấu ấn bằng nụ cười hiền, giọng nói ấm áp và phong thái nhẹ nhàng, điềm tĩnh. Chính sự gần gũi ấy khiến học trò cảm thấy an lòng ngay từ giây phút đầu tiên. Bảy năm đứng lớp, cô chọn Văn như người bạn tri kỷ và học trò như những mầm xanh cần được chăm sóc từng ngày.

    “Duyên lành” dẫn lối vào nghề giáo

    Nghề giáo đến với cô Hồng Hạnh một cách tự nhiên, từ tình yêu văn chương và khát khao chia sẻ những câu chữ. Ngày còn là học sinh, cô mê từng câu thơ, từng trang văn, mê cảm giác được trò chuyện cùng người khác về những điều mình cảm nhận. Nghề dạy học trở thành cánh cửa để cô sống trọn với ngôn từ và đồng hành cùng những tâm hồn đang lớn. “Được chứng kiến học trò trưởng thành từng ngày là niềm vui giản dị nhưng quý giá nhất”, cô tâm sự.

    Những khoảnh khắc nuôi dưỡng trái tim

    Năm đầu tiên đứng lớp của cô trùng đúng giai đoạn Covid-19, khi thầy trò chỉ có thể gặp nhau qua những ô cửa nhỏ của màn hình Teams. Hai lớp đầu tiên - một lớp 6 còn bỡ ngỡ và một lớp 8 chuyên Toán tinh nghịch nhưng đáng yêu, đã trở thành những trải nghiệm khó quên. Dù chưa gặp trực tiếp, những tiết Văn vẫn đầy tiếng cười, sự sẻ chia và những tin nhắn giản dị mà chạm đến trái tim như “Cô ơi, mạng con yếu quá, con chỉ nghe được giọng cô thôi, con cố nghe để viết vào vở nhé!”. Khoảnh khắc ấy nhắc cô rằng chỉ cần chân thành, mọi khoảng cách đều có thể thu hẹp bằng trái tim. Một cuốn lưu bút cuối năm, một học sinh kể lại rằng em luôn ghi nhớ lời động viên của cô trong một tiết trả bài không như mong muốn. Với cô Hạnh, đó chỉ là nhắc nhở nhỏ; với học trò, đó lại là điểm tựa để tin vào bản thân. “Nhìn thấy học trò thực sự lắng nghe và trân trọng từng lời mình nói, tôi mới hiểu nghề giáo thiêng liêng đến nhường nào” cô Hạnh xúc động chia sẻ.

    Dạy Văn là gieo hạt cảm xúc và sự tử tế

    Với cô, dạy Văn không chỉ là truyền đạt kiến thức, mà là gieo vào lòng học trò những hạt mầm cảm xúc, lòng nhân ái và sự sâu sắc. Cô thường nhắn nhủ: “Hãy giữ cho mình sự chân thật trong những xúc cảm nhỏ bé. Biết vui, biết buồn, biết rung động trước cái đẹp cũng là cách để trở thành người sâu sắc.” Mỗi tiết Văn trở thành một cuộc trò chuyện mở, nơi học trò dám nói, dám hỏi, dám bày tỏ suy nghĩ thật. Và cô, với sự kiên nhẫn và nhẹ nhàng, dẫn dắt để các em thấy rằng văn chương không xa vời, mà hiện diện ngay trong đời sống hằng ngày.

    Archimedes - ngôi nhà thắp sáng những ước mơ

    7 năm đi cùng nghề giáo là 7 năm cô gắn bó với ngôi trường Archimedes Academy. Nhắc đến Archimedes, ánh mắt cô luôn rạng ngời niềm tin yêu. Với cô, ngôi trường là nơi hội tụ những tâm hồn nhạy cảm, thông minh và giàu năng lượng tích cực. Mỗi tiết Văn vì thế trở thành hành trình song hành giữa thầy và trò, giữa cảm xúc và tri thức. Giữa hành trình lớn lên của học trò, cô chỉ mong một điều giản dị: những hạt mầm cảm xúc hôm nay sẽ theo các em suốt những năm tháng trưởng thành: “Dù sau này các em đi đâu, mong các em vẫn nhớ Archimedes là điểm tựa yêu thương, nơi đã nâng đỡ và thắp lên những ước mơ đầu tiên”.

    Ở Archimedes School, những ngọn lửa như cô Hạnh vẫn âm thầm rực sáng mỗi ngày, gieo cảm xúc, gieo yêu thương, gieo niềm tin vào cuộc sống và tương lai của mỗi thế hệ học trò. Những câu chuyện giản dị mà trân quý ấy chính là điều tạo nên vẻ đẹp bền vững của nghề giáo và tinh thần của Archimedes.

    LIÊN HỆ TUYỂN SINH

    Bài viết liên quan